Tsuki kage kooru daichi wo
Hirogari fumi wakete yuku
Horobi to saisei no jidai ga hajimaru
Jiyuu wo omoku kakagete
Michinaki michi wo erande
Mahiru yori mabushii nichibotsu wo koete
Yume wo kataru you ni toki no fune wa yuku
Sono yamiji no mukou ni atarashii yoake
Bokura wa kitto kurayami no kaina kara umarete kita
Kanawanu koi wo suru you ni
Hikari e to samayotteku
Doko made mo hateshi no nai kono michi wo
Kaeru sube wa nai
Ikinuku koto ni tomadoi
Shi ni yuku koto ni obiete
Bokura no kokyuu ni wa kanashimi ga yadoru
Sakebi wa kodoku ni usete
Namida no shizuku wo susuri
Daremo ga hitori kiri kouya wo sasurau
Are wa tsuki no yume ka shiroku hikaru hana
Keburu oka no kanata kirameki temaneku
Mune ni hibiku yuukyuu no ongaku ni mimi wo sumase
Kaze ni madou suna no you ni
Setsuna e to kieusete mo
Doko made mo hateshi no nai kono michi wo
Kouya no mukou e
Are wa tsuki no yume ka
Bokura wa kitto kurayami no kaina kara umarete kita
Kanawanu koi wo suru you ni
Hikari e to sasowarete
Doko made mo hateshi no nai kono michi wo
Kaeru sube wa nai
Kanata e...
THĂNG TRẦM MIỀN HOANG VU
Tôi đang chới với và xô đẩy
Qua mặt đất đóng băng bởi ánh trăng vàng
Bắt đầu một kỷ nguyên của tro tàn và tái sinh
Thật sự kéo ra khỏi tự do
Lựa chọn con đường mà không phải là đường
Đi qua ánh hoàng hôn sáng ngời hơn cả buổi ban trưa
Con tàu thời gian đang đến, như đang nói về một giấc mơ
Một bình minh đổi mới ở bên kia con đường mù mịt
Ta rõ ràng được sinh ra bởi vòng tay của bóng đêm
Để có được một tình yêu không bao giờ thành hiện thực
Tôi lang thang đi đến ánh sáng
Và không có bất kỳ ý định nào
Quay trở về với con đường vô tận cứ trải dài mãi mãi
Lạc lõng trong tàn dư
Sợ hãi một ngày cái chết sẽ xảy ra
Đau thương còn lại trong từng hơi thở của chúng ta
Những tiếng thét gào tan biến trong cô đơn
Rơi xuống giọt lệ lẻ loi
Mọi người hiu quạnh dập dìu trong vùng đất hoang vu
Đó có phải là giấc mộng vầng trăng? Một bông hoa tinh khôi lấp lánh
Tia sáng le lói vẫy gọi ở phía bên kia ngọn đồi mù sương
Hãy lắng nghe thật kỹ âm điệu vĩnh hằng đang ngân vang trong con tim của bạn
Như dòng cát lạc loài trong ngọn gió
Dẫu cho nó có mất đi trong khoảnh khắc
Tôi vẫn bước đi trên con đường vô tận trải dài mãi mãi
Đến bên kia vùng đất hoang tàn
Ta rõ ràng được sinh ra bởi vòng tay của đêm đen
Để có được một tình yêu không bao giờ thành hiện thực
Tôi gọi cho ánh sáng
Và không có bất kỳ ý định nào
Quay trở về với con đường vô tận cứ trải dài mãi mãi
Vào trong không gian xa xăm...