Chap 2: Buổi họp kín
-------------------
Vậy là như các hạ đã biết, Fairy Land gần đây xảy ra một số chuyện, buồn vui lẫn lộn nên thực sự không ai muốn nhắc lại. Cũng vì lý do đó mà hôm nay, ngày không nhớ, tháng quên rồi, năm không biết, Ban quản trị TFL quyết định tổ chức một buổi họp kín để xây dựng một quân đội hùng mạnh chuyên đâm thuê chém mướn… ủa nhầm chuyên lo việc duy trì an ninh trật tự, giải quyết mâu thuẫn và ngăn chặn chiến tranh tại vùng đất hứa.
Buổi họp kín chính thức khai mạc khi bình minh vừa ló dạng, gà chưa tỉnh giấc cũng bị lôi ra bóp cổ cho gáy. Tiếng sáo du dương vang lên cùng với sự xuất hiện của Angel, các Soul Guardian và đông đảo thần dân tham gia (tác giả tự hỏi buổi họp này kín ở chỗ nào??)
Khi mọi người đã yên vị trên ghế, vị chủ toạ đảo mắt một vòng, hồi lâu ngạc nhiên lên tiếng:
_ Ủa? Soul canh giữ Gương ảo ảnh không thấy tới nhỉ?
_ Àh… nghe đâu Soul ấy không khoẻ nên đã gửi giấy phép tạm vắng mặt buổi họp (nguy hiểm) ngày hôm nay rồi _ Soul quản lý kho tàng anime của TFL báo cáo.
Không khoẻ??
Angel nhíu mày suy nghĩ.
Thật vô lý.
Có gì có thể khiến cho một người đáng sợ như Rita Gà Ri - một Soul nổi tiếng mạnh nhất nhì Fairy Land, kẻ giết người như giết kiến, nhặt xác người như nhặt củi khô,… không khoẻ mà cáo bệnh chứ?
Càng nghĩ, Angel càng thấy có gì đó không ổn cho lắm, nhưng cuối cùng cũng đành ngậm ngùi bỏ qua mà kết luận rằng:
Dù là tính cách có phần tàn bạo chút xíu, nhưng dù gì Rita cũng là một liễu yếu đào tơ, tay không cơ bắp, người nhỏ như con tắc kè, và hệ miễn dịch cũng bình thường như người bình thường.
Nhưng trên thực tế, hẳn các vị cũng còn nhớ, đêm hôm trước Fairy Land có một buổi party nho nhỏ mừng ngày ác quái chào đời… àh nhầm, Soul Ri đáng mến thêm một tuổi, bữa tiệc đó đã diễn ra rất suông sẻ và vui vẻ, nhưng đến cuối cùng lại xảy ra một việc thương tâm (*lâu mồ hôi*). Chẳng là Soul ấy đã bị tiêu chảy cấp tính, làm bạn cả đêm với cái wc sau khi xơi đẹp hơn nửa cái bánh kem chocola dâu nhân thịt bò trộn sữa dê nấu với chuối và bơ lạc, blah blah… ý tưởng và nguyên liệu làm bánh hoàn toàn do Soul Yo đẹp trai rạng ngời bên Điện ảnh cung cấp và người chế biến không ai khác chính là Yami khéo tay, cùng phụ bếp Senichi. Bí mật này xin được giữ kín vì nếu để lộ ra thì chỉ có nước chui vào hòm đào sâu xuống đất bầu bạn với giun dế >”<.
Vị chủ toạ gật gù. Quả là một cái kết thương tâm!
_ Thôi, chúng ta sẽ đến thăm Soul ấy khi buổi họp bế mạc.
Trở lại với buổi họp...không được kín mấy của ngày hôm nay, một không khí khác lạ bỗng nhiên bao trùm cả căn phòng.
5 giây im lặng.
5 giây kế tiếp cũng lặng im.
Và cuối cùng...
_ uhm....hôm nay tôi tập trung mọi người lại để giải quyết vấn đề đang diễn ra trước mắt chúng ta.
Mãi cũng có người lên tiếng để thay đổi không khí, đó không ai khác ngoài Angel đáng kính. Khẽ hất lọn tóc hồng ra sau lưng, cô nhẹ nhàng nói tiếp:
_ Sau đợt thử nghiệm khủng khiếp của bộ phận kỹ thuật TFL ta, Fairyland đã bị tàn phá trầm trọng, số người bị thương nhiều vô kể, đặc biệt còn mất tích một số, số hoa màu dự trữ cũng bị huỷ toàn bộ, the Light báo cáo đang cố gắng hết mình để khôi phục. Trong khi đó, bọn Quỷ vương cứ liên tục đưa quân vào lấn chiếm, hòng chiếm lấy vùng đất của ta. The Dark đã dốc sức chiến đấu nhưng có vẻ như chiến tranh vẫn còn kéo dài. Và hơn hết, vùng đất của ta đang bị ứ đọng, tình hình kinh tế dậm chân tại chỗ, liên lạc với Thiên giới bị ngắt, không cách nào phát triển lên được. Nếu tình hình cứ tiếp tục thế này, tôi e rằng Fairyland sẽ héo tàn và tan biến...
Một khoảng lặng thing...
_ Hôm nay, tôi mong mọi người đưa ra vài ý kiến để giúp tình hình được cải thiện, dù là 1 ít...
Hội trường xôn xao vài tiếng bàn tán.
Tuy ai cũng đã nhận ra việc cấp thiết hiện giờ là huy động lực lượng để xây dựng một đội quân hùng mạnh bảo vệ TFL chống thù trong giặc ngoài. Quân sự mạnh thì kinh tế mới phát triển.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ: tìm người ở đâu?
Và như thế.... Chưa ai kịp nói gì thì cánh cửa gỗ bật mở. Xuất hiện ngay ngưỡng cửa chính là Soul Guardian Yoraime (Yhun) ánh mắt loé sáng, khuôn mặt khôi ngô tuấn tú rạng ngời, áo choàng bay phất phới, miệng ngậm một cành cây nhỏ, trông cứ như là anh hùng trở về sau cuộc chiến diệt rồng vậy.
_ Mọi người,...tôi nghĩ đối với lũ tôm tép ngoài kia thì lực lượng The Dark của chúng tôi dư xăng rồi.
_ HẢ?????_ Cả hội trường đồng thanh
_ Chúng ta chỉ cần vũ khí nữa thôi _ "hero" khẳng định chắc nịch
Một cách đầy tự tin, Yo bước vào. Bỗng… “anh hùng” bị vấp bậc cửa té đập mặt xuống nền nhà, đau không kể siết.
_ Áh…
Mọi người đồng loạt la lên cùng lúc với Yo, đứng bật dậy, tò mò quan sát xem anh chàng có bị chi không.
Ồh, anh ta không sao. Đương nhiên, chút chuyện cỏn con ấy thì làm gì được một Thiên tài Kỹ thuật hạng nhất như Yo. Đứng phắt dậy, phủi áo vài ba phát điệu nghệ, và không quên nguyền rủa cái bậc cửa bằng một tràng từ ngữ hết sức phong phú, Yo tiếp tục bước vào giữa gian phòng.
_ Trang bị vũ khí ư? _ Angel Sak ngạc nhiên hỏi
_ Yup, ss Sak, em vừa chế tạo ra một loại vũ khí dùng để tống khứ kẻ thù đi trong nháy mắt _ Vừa nói, cậu vừa ra hiệu cho thuộc hạ đẩy một cỗ máy to bằng cái tủ đựng chén với hình thù hết sức kỳ lạ vào _ Đây là phát minh mới nhất của em, em gọi nó là “Kẻ canh giữ không gian”.
Mọi người trố mắt ra nhìn. Cỗ máy với nửa thân người thằng hề phía trên, tay cầm một quả cầu pha lê trong suốt, và phần dưới thì nhìn hao hao giống cái máy chém, chính giữa là một cái lỗ nhỏ chỉ bằng kích thước của một viên bi.
Một cách đầy tự hào, cậu bé bắt đầu thao thao bất tuyệt về cấu tạo và nguyên lí làm việc của chiếc máy, mặc dù khán giả của cậu chỉ àh với ồh liên tục với lý do duy nhất là vì chẳng hiểu mô tê gì. Một phần nữa, cũng đóng vai trò hết sức quan trọng trong việc thể hiện sắc thái biểu cảm trên mặt người xem lúc này, đó là do hậu quả của việc vài ngày trước do Yo gây ra vẫn còn để lại di chứng sâu đậm...
_ Nói tóm lại, nó sẽ tống kẻ thù của ta đi đến một nơi mà chỉ có Chúa mới biết. Ngắn gọn là thế đấy.
_ ÀHHHHHHH……….
Cả hội trường đồng thanh.
_ Hơn nữa, nếu em cài đặt nơi đến thì ss Sak sẽ ko phải lo chuẩn bị đi trước 2 ngày cho kịp buổi họp Tam giới như mọi khi đâu. Chỉ cần bắn 1 phát, ss sẽ là người đến đó sớm nhất.
_ aha..._Cô Angel đáng yêu cười méo xệch
_ Ss có muốn thử không? _ hồ hởi
_ Àh, không. Lên đó rồi mắc công phải tốn 2 ngày để về nữa _ Sak khéo léo từ chối.
Cô nàng quay sang thì thầm với Sen "Nếu có lập thêm tổ chức mới, em nghĩ sẽ là tổ chức Những nhà phát minh bệnh hoạn nhất mọi thời đại, và Yo sẽ là người đứng đầu". Sen gật đầu đồng ý.
_ Vận hành thử đi Yo _ Kyo không kiềm được sự tò mò_ nghe có vẻ hay quá hà
_ Được thôi _ Yo cười _ Lôi tên lâm tặc tôi vừa tóm cổ được ra đây _ Cậu hét lớn
Con quái vật đầu cá sấu mình lợn rừng được lôi ra. Nó kêu gào thảm thiết khi vừa chạm mặt Yo, và bám chặt lấy thành cửa, có chết cũng ko buông.
Thấy vậy, Yhun lập tức lên tiếng:
_ Mọi người tránh ra, coi chừng lạc đạn. Đây là vũ khí cự ly xa mà
Những ai đứng gần cửa lập tức biến mất không chờ ai nhắc lần hai. Số người trong phòng tuy biết là đã an toàn nhưng cũng tự động lùi về đứng hết phía sau Angel.
Và… Bụp.
Hòn bi lăn ra từ cái lỗ nhỏ với sự ngạc nhiên của tất cả mọi người. Cứ tưởng rằng sẽ có một cú nổ hoành tráng đinh tai nhức óc hay đại loại thế. Hòn bi màu đỏ máu cứ lăn từ từ, giảm dần tốc độ và sau cùng dừng lại ngay dưới chân con yêu quái.
3 giây sau… BÙM!
Khói bay mịt phòng và sau đó nhanh chóng tan biến. Yêu quái biến mất. Mọi người há hốc mồm.
Bụp!
Một tiếng động lạ nữa.
_ Áh!
Ten hét lên, chỉ tay về phía cửa sổ. Mọi ánh mắt đổ dồn về. Con yêu quái từ đâu xuất hiện ngay phía bên ngoài. Và sau đó là….
ÁH… RẦM… BẸP!…
(chú thích: con yêu quái thấy mình đang lơ lửng giữa trời ở độ cao hàng trăm mét, thấy mọi người đang nhìn nó, rồi cảm thấy nó đang rơi, nó la, và trước khi kịp sám hối thì nó đã chạm đất và thành ra một bãi cám heo =.=)
Kyo chạy lại khung cửa và dòm xuống. Ồh… cậu reo lên đầy thích thú.
Im lặng hồi lâu. Mọi người đã được Yo cho đi du lịch từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Có tiếng vỗ tay. Rồi tiếng vỗ tay to dần.
_ Tuyệt quá!_ Sen reo lên
_ Wao! _ Sak ngẩn ngơ.
_ Thật đáng ngạc nhiên _ Ten thốt lên.
_ Cậu là một nhà phát minh đại tài _ Kunoi thừa nhận.
Blah blah… vân vân và vân vân. Mọi người khen tặng. Không ai thèm để ý rằng có một kẻ xấu số vừa lìa đời =.=
_ Mọi người quá khen. Tuy nhiên cỗ máy này chưa thật sự hoàn chỉnh. Vì sau mỗi lần sử dụng, nó lại….
Bốc khói. Những tiếng nổ lốp bốp. Cái máy rung lắc dữ dội. Và trước khi Yhun kịp bấm nút OFF thì mọi người đã thấy vật gì nổ tung dưới chân mình.